Minh Ngoc's Journey

A Life Traveller – A Storyteller – A Writer

A library of Happiness

I think to most people who love to read, they already have a habit of building up their own libraries. To people that entertain themselves with more than words, they probably would have other medium: cassette, films, poster, paintings and the list can go on and on …

Đi qua gian khó cùng nhau

Chẳng có ai là hoàn hảo. Cũng chả có cái gọi là tình yêu sét đánh gặp phát hợp cạ rồi sống hạnh phúc mãi mãi về sau. Mình đoán Lọ Lem với hoàng tử chắc cũng có câu chuyện hôn nhân thôi. Quan trọng là có muốn đi cùng nhau hay không? 

The joy of Blogging

Then I realized that we don’t blog for the same reasons. Some people blog to make money. Others blog to build reputation. Some blog to reflect and connect with the world. Some blog to do it all. Well, of course that’s an ambitious one but we all know that one-size doesn’t fit all. Then, I guess I set up this blog – Minh Ngoc’s Journey with a clear aim – to connect to myself, to you who read and keep on the reflection.

Du học là Dọn nhà ra ở riêng, thiệt đó!

Sống ở Bắc Âu cũng đã 6 năm, một con số không hề nhỏ cho những đứa thành thị – metropolitan như mình. Sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, nếu không được ba má phóng cho đi du học, thì sau 18 năm, con đường tiếp theo là vào một Đại Học ở Sài Gòn. Sau 4 năm Đại Học lại sẽ kiếm một chiếc job ở Sài Gòn. Bởi vậy mà, chuyện dọn ra ở riêng hay làm quen với một môi trường sống khác, không có ba mẹ kề bên, dường như là một việc hi hữu với mình, trong trí tưởng tượng của mình. Mà cái gì càng hi hữu, mình lại càng … muốn làm cho bằng được.

hãy Sống như một sứ giả của niềm tin mà bạn theo Đuổi, như thầy!

Điều này khai sáng tôi lắm, nó củng cố niềm tin ở tôi về những câu chữ bình dân gần gũi vẫn có sức lay động lòng người. Nó khẳng định với tôi rằng miễn sao những gì bạn viết đúng với những gì bạn sống và miễn sao thông điệp bạn muốn lan tỏa có ý nghĩa và đưa đến giá trị với người khác; bạn chắc chắn chắc chắn sẽ thành công.

VIẾT LÀ CÁCH MÌNH VỀ NHÀ

1.12 là một ngày nhiều màu sắc với mình. Buổi sáng hôm đấy, chả hiểu sao mình lại bắt được khoảnh khắc mặt trời đang tí tởn pha cái hồng hồng của ổng trên nền đen. Cảm tưởng như ông thổi nhẹ một phát, một vùng trời đã đổ màu cam đỏ loang dần một ít vàng thé. Ơi là trời, chấm phá mấy cành cây quắt queo mùa đông, sao bình minh dịu ngọt vậy nè? Hôm qua là đông chí. Sau hôm qua, mặt trời sẽ ở đây lâu hơn với mình, mỗi ngày một chút. 

DMCA.com Protection Status